Những hiệu sách đang teo dần và biến mất

Dog-Reading-bookChâu Quần Phi, một người phụ nữ Trung Quốc năm nay 45 tuổi, vừa trở thành “nữ hoàng” đầy bất ngờ của ngành công nghệ thế giới. Tài sản của bà giờ là 10 tỉ đô la Mỹ, vượt trên cả Eric Schmidt của Google, nhờ vào giá cổ phiếu tăng vọt như tên lửa của Lens Technology, công ty gia đình bà sở hữu 88% hiện nay.

Người phụ nữ này nếu trở nên hấp dẫn không đọc một chi tiết về bà. Đó là cha bà, một người đàn ông một mình nuôi 3 đứa con do vợ mất sớm, luôn thử thách, truyền cảm hứng và động viên bà đọc những thứ quá tầm hiểu biết của bà khi bà còn nhỏ. Mãi về sau này, bà mới hiểu ông đang dạy bà “lo liệu mọi thứ”, và “lựa chọn kinh doanh của bà, và việc bà đặc biệt thích thú với lĩnh vực đổi mới và nghiên cứu, có được phần lớn nhờ cha tôi.” (chi tiết đọc thêm trên Forbes Việt Nam số tháng 6.2015)

Hôm qua tôi ra một hiệu sách của nhà nước. Nơi này được đúng y như những năm 1980, tức là sách vở được bày biện theo cách rất không muốn người đọc tìm thấy và mua, nhân viên thì tất nhiên cũng không có ý định bán hàng và thái độ quả là chẳng vui vẻ gì lắm. Đây là nơi giới thiệu sách của một NXB, nhưng phí quá. Vì mặt bằng đấy mà để làm giới thiệu sách như vậy thì quá phí khi xét tới hiệu quả. Giới thiệu sản phẩm là phải đẹp, phải hấp dẫn, phải dễ nhìn để người ta còn muốn mua. Và phải online nữa để ở đâu cũng thấy. Thế mà hiệu sách này chẳng đáp ứng được gì, làm chẳng đến đầu đến đũa, dù thương hiệu thì lớn, uy tín, quá phí quá phí. Continue reading

Review mấy cuốn sách về báo chí vừa ra mắt

Ảnh: Lam Điền/Tuổi Trẻ
Ảnh: Lam Điền/Tuổi Trẻ

Trong cuốn Beyond News – The Future of Journalism (Hơn cả tin tức – Tương lai của báo chí), tác giải Michelle Stephens nhận định “Sau 1,5 thế kỷ các nhà báo đưa tin tức mới nhất tới công chúng, nay đã đến lúc họ phải đưa một cái gì khác.”

Ôi, cái khác đó là cái gì? Từ xưa tới nay, báo chí chỉ tập trung vào chức năng đưa tin, với tiêu chuẩn ai, cái gì, ở đâu, tại sao, khi nào, như thế nào. “Báo chí chất lượng” được tác giả mô tả giống như Ernest Meissonier, một hoạ sĩ tài danh được ngưỡng mộ nhất ở Paris và thế giới (đã qua đời năm 1891) vẽ siêu phẩm về Napleon và đội quân của mình ở Friedland năm 1807. Bức tranh mất tới 12 năm để hoàn thành, với độ chính xác tới kinh ngạc, đặc biệt là những con ngựa. Ông lý giải sự thành công của mình: “Tôi vẽ như bất kỳ ai. Chỉ khác là tôi luôn luôn quan sát.” Ông luôn tin rằng mình là một phần của truyền thống thể hiện honesty, conscientiousness và truthfulness.” Cái thời thế kỷ 19 đó, những nỗ lực chi tiết kiểu đó bị cho là phí thời gian. Continue reading

Vài suy nghĩ về nghề báo nhân 21.6

no-ideas-and-the-ability-to-express-them-thats-a-journalist-karl-kraus

Nghề nghiệp nào cũng có  những tiêu chuẩn làm nghề nhất định, gọi là code of conduct. Người làm báo xưa nay vẫn theo những tiêu chuẩn của nghề nghiệp như trong mỗi bài viết đều đảm bảo tính chính xác, khách quan, công bằng, đa chiều. Cùng với sự thay đổi lớn lao và nhanh chóng của công nghệ, báo chí nói chung và những người hoạt động trong lĩnh vực báo chí nói riêng đang trải qua những sự thử thách khắc nghiệt để có thể tồn tại tử tế với nghề. Tử tế theo cách là lương tâm ta đồng ý rằng đó là tử tế, và đủ để sống tử tế, tức là thu nhập chính để nuôi sống ta đến từ viết báo. 

Thử thách thì thời nào cũng có, nhưng có thể nói chưa bao giờ thử thách lại dồn dập và liên tục thay đổi như thời đại công nghệ này. Thử thách đến từ thói quen tiếp nhận tin tức đã thay đổi, mô hình hoạt động kinh doanh cũ đã thất bại, chưa có mô hình chứng minh được giá trị bền vững và đem lại lợi nhuận thay thế, đạo đức báo chí luôn bị đặt dấu hỏi, và bản thân những người làm báo cũng luôn rơi vào tình trạng không biết những giá trị mà họ từng tôn thờ này còn hợp thời hay không. Continue reading

Các status trên Facebook thể hiện gì về người post?

medium-d6c489a8d9094bf298597c221fa0c044-650Thế hệ trẻ là thế hệ chia sẻ. Cái gì họ cũng có thể chia sẻ được, từ chuyện phòng ngủ tới chuyện ăn gì tối nay, hay hôn ai, hay đang tức với ai, đang hạnh phúc thế nào.

Chúng ta đã biết là số friends mà bạn có trên Facebook có thể tương đương với mức độ stress của bạn; càng dùng Facebook nhiều thì mức độ không hạnh phúc của bạn càng tăng cao; những người thường xuyên chụp hình tự sướng và đăng trên Facebook có thể là mang dấu hiệu của tâm thần dạng nhẹ. (hihi). 85% phụ nữ cảm thấy khó chịu về những gì bạn bè họ post trên Facebook. Những điều này chẳng phải tôi bịa ra, đều đã có nghiên cứu khoa học trên thế giới chứng minh cả. Bạn chỉ cần hỏi anh Gúc là ra. Continue reading