Tranh cãi 24.04.2007 12:38

Cả ngày hôm qua ở nhà làm bài tập mà chả hoàn thành xong. Đến tối, một đứa bạn cùng lớp rủ đi ăn nhà hàng của Yemen, quê hương yêu dấu của cậu ta. Zaid hơn mình một tuổi (mà cậu ta cứ không chịu tin vào sự thật này, vì cho rằng mình mới chỉ có 22 tuổi), đã có vợ ở quê nhà.
Cậu này có một tình yêu sâu sắc với vợ. Đàn ông nên thế, nhỉ? Yêu và dành tình yêu cho một người đáng được hưởng chẳng há tốt hơn là dành lung tung loạn xì ngầu lên chăng.
Mình hỏi: “Zaid này, vợ cậu chắc nhớ cậu lắm. Làm thế nào để cậu vỗ về cô ấy?”. “Oâi Loan ơi, nếu vợ tớ nhớ tớ bằng này, thì tớ nhớ cô ấy thế này này.” Zaid vừa nói vừa giang rộng cánh tay ra, làm thành một vòng tròn bé, rồi làm thành một vòng tròn to. Mình chắc hẳn vợ cậu ta sẽ rất hạnh phúc và sung sướng.
Một người phụ nữ may mắn.
Hai đứa rủ thêm Bill – cậu bạn người Hy Lạp và bạn gái cậu ta là Tarma đi ăn cùng cho vui. Cả bọn đến một nhà hàng Yemen ở gần ga Egdware Road.

Mình gọi món cá nướng và cơm. Các bạn ăn cừu và cơm. Gạo hạt dài, màu vàng, hơi khô so với gạo nhà mình. Cá nướng tẩm gia vị, hơi mặn so với khẩu vị của mình.

Nhưng mình thích trà Yemen, ngọt ngào như mật.
Cuộc nói chuyện của bốn đứa xoay quanh nhiều chủ đề. Từ đồng tính cho tới các món ăn Việt Nam, tới món ăn Yemen, chiến tranh Iraq, rồi đâu là cái nôi của văn minh nhân loại hay loài người xuất hiện từ đâu.
Tarma nói rằng cô vừa mất một vài người bạn đồng tính. Ở Mỹ, người ta có những học viện dành cho người đồng tính đến học nếu họ không muốn là người đồng tính nữa.
Họ được dạy để cảm thấy tự ghê tởm mình, rằng đồng tính là xấu xa.
Trường học thành công đến nỗi những người này bị tẩy não hoàn toàn, nhưng họ không thể cưỡng lại được tiếng nói tự nhiên bên trong cơ thể.
Kết cục là một sự giằng xé nội tâm khủng khiếp, và họ tự sát.
Zaid nói rằng anh tôn trọng cuộc sống riêng của mỗi người, nhưng anh cho rằng đồng tính là điều trái với tự nhiên.
Tarma hỏi, nếu con anh sau này không thích người khác giới thì anh sẽ làm gì? Zaid suy nghĩ một hồi lâu rồi nói, anh có thể sẽ giết đứa con đó.
Cả ba đứa còn lại ồ lên: Zaid, anh sẽ không làm thế đâu.
Zaid bảo là theo đạo Thiên Chúa, Chúa trời sinh ra Adam và Eva chứ không phải là Adam và Peter.
Nhưng Zaid theo đạo Hồi. Anh cũng không tin là loài người xuất hiện do sự tiến hoá của các con khỉ mà thành.
Anh nói đấng Allah tạo ra loài người chứ làm gì có khỉ khiếc gì ở đây. Hơi căng thẳng một tí.
Mình bảo Zaid là Yemen được xem là một trong những cái nôi cổ nhất của văn minh nhân loại, là hợp điểm của những nền văn minh.
Zaid cười sung sướng. Nhưng Bill không đồng ý. Bill bảo đó là ở một nơi nào đó ở châu Phi, nơi người ta tìm ra chữ viết cổ nhất.
Thế là cả bọn lại cãi nhau. Có ý kiến nào đúng tuyệt đối không nhỉ?
Có lẽ điều duy nhất cả bọn đồng ý là món ăn ngon. Sau đó, cả bọn cùng hút shisha – một loại thuốc lá hút bằng ống dài, có tẩm ướp mùi nho.
Hút xong về nhà mình mới biết là mình vừa đưa lượng chất độc tương đương với khơ khớ thuốc lá vào dạ dày. Dại không?
Tâm trạng mấy hôm nay rất lạ. Như cảm thấy mất mát một điều gì đó. Như trống rỗng. Như mất hết sinh khí. Như mất hết năng lượng.
Không hiểu tối qua có giúp gì cho mình không nhỉ?

Comments