Ăn uống
Theo nguyên tắc, Times trả tiền theo cách riêng. Tuy nhiên những cuộc hội họp báo chí thường diễn ra trong bối cảnh mà việc thanh toán cho bữa ăn trở nên khó xử hoặc là không thể.
Khi điều đó xảy ra, các nhân viên nên cố gắng hết sức để chi trả càng sớm càng tốt. Tốt nhất là nên cư xử đúng cách và rõ ràng. Chính sách của Times là nên hoàn trả lại tiền cho các tổ chức đã chi cho việc ăn uống của các nhà báo viết về những sự kiện mà họ tài trợ.
Đi lại
Thời báo Times cũng chi trả tiền cho nhân viên đi lại theo công tác được giao. Họ có thể không chấp nhận việc vận chuyển hay ăn ở miễn phí hoặc giảm giá trừ khi việc đó áp dụng chung cho công chúng.
Cũng có những ngoại lệ khi có một sự kiện báo chí nào đó hay khi phải tiếp cận nguồn tin và không còn cách nào khác. Một nhà báo viết về một cuộc thám hiểm khoa học hay quân sự chẳng hạn, có thể không có cách nào để chi trả cho việc đi lại, và đó là những ngoại lệ.
Các vật dụng
Một tờ báo nhận được vô số các vật dụng được cho đi một cách tự nguyện như sách, đĩa CD và thức ăn, để phục vụ cho viết tin hoặc bình luận. Những vật này có giá trị tương đương như các thông cáo báo chí.
Theo đó, các nhân viên phải giữ lại các vật dụng này để liên hệ, chia sẻ với các nhân viên khác, tặng cho các tổ chức từ thiện hay vứt chúng đi. Không nhân viên nào được bán hay hưởng lợi từ các vật dụng này. Những thứ có giá trị quan trọng, như thiết bị điện tử,
sách quý hiếm, rượu thượng hạng, phải được trả lại.
Tặng phẩm
Các nhân viên không được phép nhận tặng phẩm hay trao tặng phẩm cho những người tiết lộ thông tin hay những người có khả năng sẽ tiết lộ thông tin để tìm cách gây tác động lên việc đưa tin.
Chỉ có ngoại lệ khi đưa tin ở các nước hoặc các nền văn hóa nơi mà việc từ chối nhận quà tặng hay từ chối không tặng một món quà nhỏ sẽ khiến người khác cảm thấy bị xúc phạm. Khi phóng viên nghi ngại về một món quà, hãy hỏi ý kiến biên tập viên.
Vé và thẻ vào
Các phóng viên Times luôn cố gắng để tự chi trả tiền vé vào cửa cho các sự kiện văn hóa mà họ định tường thuật .
Các nhà phê bình có thể chấp nhận việc được vào cửa miễn phí cho những sự kiện mà họ dự định sẽ viết bài.
Các tổ chức nghệ thuật nói chung thường cung cấp thẻ vào cửa cho các nhà phê bình theo đôi. Bởi vì việc đánh giá sự trình diễn của một tác phẩm nghệ thuật sẽ phong phú hơn nếu người đó xem và thảo luận ý kiến với một người khác, nên một nhà phê bình sẽ chấp nhận việc có thêm thẻ vào cửa cho một đồng nghiệp, vợ hoặc chồng, hay một người bạn nếu biên tập viên đồng ý.
Các nhân viên tham dự những sự kiện văn hóa hay thể thao chỉ đơn thuần vì sở thích cá nhân thì không được phép sử dụng mối quan hệ của họ với tờ báo để được vào cửa mà không phải trả tiền vé.
Công việc bên ngoài
Nhiệm vụ đầu tiên của mọi nhân viên Times là đều hướng tới tờ Thời báo Los Angeles. Ngay cả phóng viên tự do cũng vậy, vì nhiều lúc công việc của họ có thể có xung đột với lợi ích của tờ báo, ảnh hưởng đến tiếng tăm tờ báo hay làm sao nhãng nghĩa vụ của các nhân viên khác đối với Times.
Ngoài những điều hạn chế trên thì các nhân viên đều có quyền tự do làm các công việc sáng tạo, công việc cộng đồng hay cá nhân khác, bao gồm cả việc viết báo và viết sách, diễn thuyết hay xuất hiện trên truyền hình. Nhưng trước khi chấp nhận bài vở được giao, các
nhân viên phải có được sự cho phép của người giám sát.
Tờ báo có thể sẽ từ chối một lời đề nghị viết bài nếu các tài liệu nhạy cảm chưa được công bố bởi Times có khả năng bị chia sẻ với một bên thứ ba.
Không được phép làm một công việc cho một tổ chức cạnh tranh với Times. Trong một vài trường hợp tranh cãi, biên tập viên và chủ bút sẽ quyết định ai là những người cạnh tranh với Times.
Các nhà báo sẽ không được làm việc cho cá nhân hay tổ chức mà họ sẽ viết bài hoặc cho những người thường xuyên được tờ báo viết bài.
Sự nổi lên của blog đã tạo ra những tình huống khó xử cho các phóng viên muốn bộc lộ ý kiến qua phương tiện truyền đạt này. Bất kể các blogger của Times có cẩn thận thế nào khi phân biệt giữa công việc cá nhân với quan hệ công việc với tờ báo, người ngoài vẫn có thể cho rằng chúng có liên hệ chặt chẽ với nhau. Do đó, bất kỳ nhân viên nào muốn tạo lập một blog cá nhân phải giải trình với người giám sát, và họ sẽ được chấp thuận nếu blog đó đáp ứng được các tiêu chuẩn báo chí của tờ báo.
Khi đã được chấp thuận, các phóng viên nên để ý không được viết điều gì trên blog mà có thể không được chấp nhận trên báo. Họ cũng nên tuân thủ các nguyên tắc tương tự khi tham gia trên các blog không phải của mình.
Thêm một điều dành cho phóng viên tự do, nhất là khi viết về nam California: Ngành công nghiệp giải trí là một lĩnh vực trọng tâm mà chúng ta sẽ viết, và nhân viên phải đặc biệt chú ý không để xảy ra những xung đột khi tìm hiểu viết bài. Bất kỳ kịch bản phim hay bộ phim nào đang ở dạng ý tưởng hay một thỏa thuận truyền hình đều phải được nói rõ với biên tập viên. Khi các nhân viên hoặc giám đốc hãng phim ở Hollywood liên hệ với các nhân viên của Times để thảo luận một số thỏa thuận có
thể, thì những cuộc gọi đó phải nhanh chóng được báo lại với biên tập viên phụ trách.
Không một phóng viên nào viết về công nghiệp giải trí được phép hỏi xin kịch bản hay ý tướng phim hay bất kỳ sản phẩm giải trí nào từ bất kỳ ai làm việc trong lĩnh vực này.
PHÓNG VIÊN TỰ DO LÀM VIỆC CHO TIMES
Các tác phẩm của các phóng viên tự do sẽ xuất hiện trên báo bên cạnh các tin bài, ảnh hay đồ họa của phóng viên báo. Do đó các phóng viên tự do cũng phải tiếp cận công việc và tuân thủ các tiêu chuẩn nghề nghiệp như phóng viên của báo. Trước khi giao bài, các biên tập viên có trách nhiệm xem xét liệu sẽ có xung đột nào về lợi ích có thể xảy ra đối với một phóng viên tự do.
Những điều khoản về xung đột lợi ích có thể áp dụng không đồng nhất đối với các cộng tác viên cho trang ý kiến bạn đọc. Họ không nhất thiểt phải tránh mọi xung đột, nhưng nên tiết lộ ra những xung đột đó.