Ngày này cách nay 3 năm, lúc 5.20 chiều, tôi được đẩy vào trong phòng mổ. Chỉ khoảng 30 phút sau, với vài nhát ấn ấn vào bụng, bác sĩ đã lôi ra một đứa bé đỏ hòn, khóc oe oe. Bác sĩ đặt con lên ngực tôi, tôi hôn nó và nói mẹ yêu con, con của mẹ. Nhiều người nói đẻ thường rất đau, hơn cả đẻ mổ (tiêm thuốc tê có biết gì đau lúc đẻ đâu), nhưng tôi không định tranh cãi về đẻ thế nào thì đau hơn và không định thử xem sao nữa. Mục đích cuối cùng là có đứa con. Đã có. Bằng cách nào cũng được. Hello boy!
Trong sự sung sướng lâng lâng thoả mãn (Ok, I did it!), thì những cơn đau buốt óc sau ca mổ, và những đợt cả nhà thi nhau nặn sữa non từ ti cho con vẫn còn gây kinh hãi đến tận bây giờ. He he he. Nhưng bài viết ngắn này không định nói về con tôi, mà nói về hành trình nuôi dạy con đã thay đổi cách nhìn của tôi về thế giới ra sao. Continue reading