Bạn có dám nói mình giỏi tiếng Việt hay không? Tôi thì không dám. Thật là đau khổ. Tôi có thể nói tiếng Anh được (vì họ hiểu mình nói cái gì). Nhưng tiếng Việt thì thật khó. Tiếng Việt giàu và đẹp và khó. Bây giờ thì tôi thực sự hiểu điều đó.
Nói và viết tiếng Việt thế nào để cho ai cũng hiểu, để dễ nghe?
Người Việt mà không dùng thạo tiếng Việt thì sẽ thế nào?
Tôi tự nhận thấy mình còn phải cố gắng nhiều lắm. Đọc đoạn viết trên thì thấy mình phải cố gắng hơn. Vì người Việt không nói như vậy.
Vậy thì phải làm sao?
Tự học. Còn con đường nào khác?
Tiếng Anh có thể giúp tôi mở mang kiến thức. Còn tiếng Việt thì giúp tôi hiểu và yêu truyền thống văn hóa đất nước mình. Việc định vị được con người mình ở trong một môi trường rộng lớn sẽ giúp cho bản thân mình không “bâng khuâng”. Ai cũng có lý do cho sự tồn tại của mình. Ai cũng có vị trí của mình.
Ai đó có sách dạy dùng tiếng Việt hay thì cho mình mượn, nhỉ? Những tạp bút của Lý Lan là những bài giảng tiếng Việt tốt.