Tôi quan tâm tới môi trường và giáo dục (Kinh tế thì có các con số loằng ngoằng nên để những người giỏi hơn mình quan tâm. He he).
Tìm hiểu thông tin về biến đổi khí hậu, môi trường khiến tôi cảm thấy tội lỗi khi dùng một túi ni lông đựng hàng, dùng nước hơi dư phải đổ đi, hoặc bật đèn sáng choang trong phòng khi chỉ có một mình mình làm việc, hay vì vội vã mà không với tay tắt cái bóng đèn ở nhà vệ sinh của cơ quan khi ai đó đã quên không tắt.
Quả thật là không có lý do gì để biện minh cho những hành động đó. Mỗi một cá nhân gây hại nhỏ sẽ góp phần vào một cộng đồng gây hại lớn.
Vậy tôi đang cố gắng thay đổi lối sống như thế nào:
– Báo tin bằng email thay vì in ra giấy;
– Nếu có một mình trong phòng thì chỉ bật đèn sáng chỗ của mình;
– Trước khi về 15 phút thì tắt máy lạnh trong phòng;
– Tắt đèn ở nhà vệ sinh;
– Vặn vòi nước vừa đủ khi rửa tay hay nấu ăn;
– Không rót nước quá nhiều mức mình sẽ uống;
– Nếu không dùng đồ điện nào thì rút phích điện ra, không cắm và để chế độ chờ;
– Đi xe chậm vì lái xe nhẹ nhàng, không phanh gấp, tránh va đập và xóc mạnh sẽ giúp tiết kiệm khoảng 20% nhiên liệu so với khi bạn lái xe ẩu, tăng tốc tùy hứng và lao phăm phăm bất chấp ổ gà hay khúc quanh;
– Tắt máy xe khi chờ đèn đỏ;
– Tắt điện ở tất cả những nơi không cần thiết;
– Một tuần giặt quần áo một lần để có thể sử dụng máy giặt theo công suất lớn nhất;
– Khi cơm chín thì rút điện ra liền. Không nấu cơm quá sớm;
– Để quạt chạy tốc độ nhẹ nhất,
– Đi xe chung với người khác khi có dịp;
– Ăn ít thịt;
– Có hai thùng đựng rác trong nhà. Một để rác ướt, phân hủy được. Một để rác khô, có thể tái chế để những người nhặt rác có thể kiếm được một đồng.
Bất kỳ hành động nào tôi cũng suy nghĩ: Tôi có thể làm gì để đỡ tiêu hao nhiên liệu và bớt chất thải ra môi trường?
Còn bạn thì làm gì?
Phim về biến đổi khí hậu ở ĐBSCL