Bạn có muốn để các nhãn hiệu định nghĩa con người bạn không? “You speak Prada” là lời khen dành cho ai đó biết rất rõ về hàng hiệu, và cực kỳ sành điệu. I don’t speak Prada. Hik. ‘Cause I không có “xiền”.
Bộ phim Lời tự thú của một tín đồ shopping là câu chuyện hài hước, mà có thể có thật của một cô gái tầm 20, 30 sống ở NY hoa lệ. Cô này cũng có thể sống ở Sì Gòn được. Rebecca Bloomwood là phóng viên (hik), một tín đồ trung thành, nhiệt tình với việc mua sắm. Những nơi nào sale cô luôn có mặt, cô luôn thấy mua sắm, swipe thẻ tín dụng là điều tuyệt diệu. It makes the world better, như cô nói. Cô cảm thấy cô sống hơn, hạnh phúc hơn, yêu đời hơn khi cô đi mua sắm. Mua rồi thì sung sướng. Được một ngày, hết sung sướng, lại đi mua sắm tiếp.
Dĩ nhiên, tiền kíêm thì không đủ cho những ngày shopping vô tận như thế. Cô bị nợ chồng chất.
Cô ấp ủ giấc mơ được làm việc cho tạp chí thời trang mà cô yêu thích, nhưng ước mơ đó hơi vượt quá tầm tay. Rồi sau nhiều sự kiện, mà chủ yếu là vì cô may mắn và hơi ma lanh, cô được nhận vào tạp chí đó. Nhưng cô lại từ chối.
Cảnh buồn cười nhất là những người nghiện shopping đi cai nghiện. Y như cai nghiện ma túy vậy. Rebecca, trong một lúc không kiềm chế được vì nhớ cảnh shopping quá, đã chạy về nhà, mở tủ lạnh, lấy cái ngăn đá ra, lấy búa đập đá để lấy thẻ tín dụng của cô ra (cô cho vào đấy để cai shopping), lấy máy sấy để sấy khô thẻ. Đi shopping tiếp.
Cuối cùng, cô end up với một anh giàu, đẹp giai, speaks Prada, nhưng tốt bụng, yêu con người funny của cô. Còn cô, cô hiểu là cuộc đời của cô không phải được định nghĩa bằng những món đồ hiệu đó. Cô viết lách tử tế hơn. Thực ra, cô cũng có tài, nhưng tài đó chỉ được là tài khi cô sử dụng nó ở đúng nơi cần cô.
Nói chung, xem xong thì vừa buồn cười, vừa dựng cả tóc gáy.
Lại nhớ, có một bà, đi công tác với mình thì cũng tranh thủ đi shopping. Hàng hiệu đang sale. Bà í kể: Chồng tôi cứ suốt ngày thắc mắc, sao tôi cứ hay đi shopping thế. Mua bao nhiêu mà có mặc đến đâu. Tôi bảo ông ấy: Nhưng làm sao mà không mua cho được? It’s on sale!
Ok, now I confess: I am a shoppoholic while being a workoholic and loveoholic :p