Kết năm 2009, hướng tới 2010

m3

Vậy là đã bước sang ngày đầu tiên của thập kỷ thứ 2 trong thế kỷ 21. Thời gian trôi qua thật nhanh. Hai năm ở TP.HCM, tôi vẫn đang học cách yêu thành phố này. Thực ra, tôi thấy thành phố khá thú vị. Mọi người ở khắp nơi đều về đây sinh sống, làm ăn, hy vọng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Con người ai cũng có quyền hy vọng và mưu cầu hạnh phúc.

Năm qua tôi đã đến được một số nơi mà mình chưa từng đến. Thời gian ngắn ngủi ở Mỹ thực sự là tuyệt vời. Dù tôi đã ngồi xuống máy oánh bạc nhưng rồi quyết định không oánh vì phát hiện ra rằng việc thắng thua chẳng liên quan gì tới trí thông minh cả. Có lẽ tôi nên thử sự may mắn của mình lần sau.

Tôi cũng đến Israel và Palestine là hai nơi rất tuyệt vời mà tôi nghĩ mình đã rất may mắn được đặt chân tới. Trở lại với biển Địa Trung Hải, đánh cầu trên bãi biển trong ánh hoàng hôn, lang thang một mình ở một thành phố xa lạ, kết bạn với những người xa lạ quả thật là vô cùng thú vị. Tôi lại nghĩ mình rất may mắn. Điều tuyệt vời hơn cả là chuyến đi đã dạy tôi rất nhiều về niềm tin và tôn giáo.

Tại Thành cổ Jerusalem.
Tại Thành cổ Jerusalem.

Tôi cũng đặt chân tới nhiều vùng đất ở Việt Nam mà tôi chưa từng biết đến. Tôi nghĩ Nha Trang rất đẹp. Tôi đã đi lặn biển ở Nha Trang với Nô lệ của mình và đó là một trong những khoảnh khắc đẹp nhất trong năm. Tôi yêu biển nên khi lặn xuống, tôi không động vào những con san hô. Tôi muốn chúng được sống thật yên tĩnh và yên bình. Tôi cảm thấy tội lỗi khi tiếng động của tàu có thể làm chúng sợ hãi. Con người đang lấn chiếm môi trường sống của các loài khác và chúng ta đang phải trả giá.

Tôi cũng học thêm nhiều điều về biến đổi khí hậu, về cách sống thân thiện với môi trường. Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi biết tiết kiệm nước là phải như thế nào. Đó là nhờ chuyến đi thăm các nhà máy sản xuất nước của Israel.Nước là tài sản vô giá của con người. Khi chúng ta lãng phí một giọt nước sạch thì có nghĩa ai đó trên trái đất này không có nước sạch để dùng.

Tôi cũng có những người bạn tốt, luôn làm cho tôi vui, luôn khiến tôi cười bò vì những trò đùa quỷ quái. Những người xung quanh khiến tôi luôn tin tưởng rằng họ sẽ tốt với mình, sẽ chăm sóc và bảo vệ mình. Tôi nghĩ đó là niềm hạnh phúc lớn. Mỗi ngày là những niềm vui.

img_2790

Năm vừa qua tôi cũng được làm việc mình yêu thích là làm báo và đi giảng dạy. Tôi cũng một tình cảm để đặt niềm tin và tình cảm này đang dầy theo năm tháng.

Có hai từ mà tôi đã học được trong năm qua. Đó là chia sẻ nhẫn.

Năm 2010, tôi hy vọng tôi sẽ được đi đến nhiều vùng đất mới lạ mà tôi chưa từng biết đến, gặp những con người thú vị, tìm hiểu thêm về văn hóa truyền thống của các dân tộc khác nhau.

Tôi cũng hy vọng sẽ tiếp tục được đi học để mở mang kiến thức còn hạn hẹp của mình.

Tôi cũng sẽ chia sẻ nhiều hơn.

Hy vọng một năm mới tốt đẹp và nhiều tình yêu thương sẽ đến với mọi người.

Ngày 1.1. 2010