Tôi là người rất nhạy cảm. Dù ở tuổi này, nghĩ mình đã có những thời giờ tu tập tâm thân, thì chắc sẽ không bị tác động quá lớn của những năng lượng xấu. Nhưng hóa ra không phải. Hóa ra tôi vẫn có thể phát ốm theo đúng nghĩa đen sau khi gặp 1 người, hay ngồi nói chuyện với 1 người mà năng lượng họ quá xấu đến mức tôi run rẩy.
Một lần là gặp một cô gái, ngồi nói chuyện về một việc mà cô ấy quan tâm. Chuyện cũng không có gì phức tạp. Chỉ là sau 30 phút, tôi phải đứng lên tạm biệt, rồi lảo đảo ra về. Bám tường đi lên văn phòng, rồi tim đập thình thịch về nhà, nằm vật ra giường. Hôm sau ở sân bay, ăn một tô phở mà cầm thìa múc đồ ăn lên mà run run. Mấy ngày sau mới hết.
Continue reading