Cliché! Cliché!
Timeless cliché!
Đúng thế, những chủ đề đã vô cùng quen thuộc trong điện ảnh:
- Chủ nghĩa hiện sinh: Ta là ai, ta làm gì ở thế giới này, thế đời ta chỉ có thế này thôi à, chắc phải còn gì hơn nữa chứ nhỉ? Mà nếu hơn nữa thì đó là gì?
- Chủ nghĩa phi lý (absurdism)
- Tình cảm gia đình.
- Tình cảm vợ chồng.
- Tình cảm cha mẹ và con cái.
- Con nghĩ mẹ không hiểu mình, không quan tâm tới mình.
- Mẹ nghĩ con ngang bướng, không nghe lời mình.
- Vợ thất vọng vì hiện thực, vì ông chồng, nghĩ trời ước ước gì mình không lấy lão này có khi đời mình đã khác.
- Chồng dù thất vọng với chính mình vì đã không làm cho người mình yêu hạnh phúc, nhưng vẫn muốn kiếp sau lấy tiếp bà này (Mô Phật).
- Khác biệt văn hóa. “I’m not Evelyn. I’m your mother!”
- Con người không hài lòng với hiện thực, luôn mơ ước những hiện thực thay thế – những vũ trụ khác – nơi chúng ta có thể làm những gì mình muốn. Thành siêu nhân, thành siêu sao, thành kỳ hoa dị thảo, thành tất cả những thứ điên rồ nhất, không có giới hạn cho sự điên rồ này.
- Sự vô nghĩa của cuộc đời. Vì nó quá vô nghĩa, ta phải làm cho nó có nghĩa.
- Cha mẹ có thể đang tạo ra những monsters mà không hề hay biết.
- Luật nhân quả
- Kết thúc phim có hậu.