Người da đen đi bộ – hay cảm giác của người da đen trong xã hội Mỹ

... Đặc biệt, tôi không hề chuẩn bị đối phó với cảnh sát. Họ thường yêu cầu tôi dừng lại và bắt nạt, hỏi những câu cứ như đương nhiên là tôi có tội...
… Đặc biệt, tôi không hề chuẩn bị đối phó với cảnh sát. Họ thường yêu cầu tôi dừng lại và bắt nạt, hỏi những câu cứ như đương nhiên là tôi có tội…

Đây là tản văn của GARNETTE CADOGAN viết về thân phận người da đen trong xã hội Mỹ. Garnette là người Mỹ gốc Jamaica, viết nhẹ nhàng, với những quan sát rất tinh tế. ©Bản dịch Khổng Loan và một phần đã được đăng trên Tuổi Trẻ Cuối Tuần.

“Tội lỗi duy nhất của tôi là màu da mình. Tôi đã làm gì mà da lại đen như thế, và đời buồn đến vậy?”

–Fats Waller, “(What Did I Do to Be So) Black and Blue?”

Continue reading

Con khỉ rơi từ trên cây

Ngay cả khỉ cũng có lúc rơi từ trên cây xuống!

Vài ba tuần gần đây, báo chí liên tục viết về cái gọi là “thảm họa dịch thuật”, nhất là sau câu chuyện cái “l***” trong cuốn “Những thứ họ mang” của Tim O’brien. Tôi nghĩ chuyện này quá nhỏ để tranh cãi ầm ĩ một thời gian như thế. Tôi tôn trọng cách chuyển ngữ của tác giả, điểm thiếu sót duy nhất ở phía biên tập là đã để rõ cả từ “l***” mà thôi. Họ có thể in tắt thì sẽ không vấn đề gì, vì trong tiếng Anh, người ta vẫn dùng từ “f****” trong các tác phẩm. Văn mình vợ người, cãi nhau cái gì hay cái gì dở thì có mà cãi nhau cả ngày, ai mà chả đúng!

Continue reading