Viết nhân ngày báo chí 21.6.2025

Let life happen.

Hãy để đời sống xảy ra như nó phải xảy ra.

Không nuối tiếc quá khứ. Không sợ hãi tương lai.

Quên những gì nên quên.

Nhớ những gì phải nhớ.

Ngày 21.6 năm nay là một tâm trạng bối rối, rối ren với những người làm báo ở Việt Nam. Quá trình sáp nhập đang tạo ra rất nhiều xáo trộn trong công việc và đời sống của mỗi người. Mình đã rời công việc này, không còn làm việc full time. Dù vậy, công việc là huấn luyện về phát ngôn, đối thoại và giao tiếp vẫn giữ mình kết nối chặt chẽ với truyền thông, báo chí.

Thời nào cũng có những vấn đề đáng lo ngại của xã hội do truyền thông dẫn dắt. He who controls media controls our mind.

Trước hết, chúng ta tiếp cận quá nhiều thông tin. Bội thực thông tin.

Ta không chọn. Thông tin đến với ta bằng nhiều con đường, chủ yếu do thuật toán.

Vì vậy, chúng ta có thể nghĩ mình biết nhiều tin, nhưng đa phần những tin đó không có tác dụng gì tốt đẹp cho đời sống của chúng ta.

Chúng ta phải có cách để dành lại sự chủ động trong tiếp cận thông tin. Giống như chúng ta chọn đồ ăn, đồ mặc, chọn những người mình chơi, mình gặp.

Với những người lớn đang để con em mình đắm chìm trên mạng xã hội, hãy hình dung bạn đang để con em mình ngồi giữa cao tốc, với vô số xe đang chạy với tốc độ cao nhất.

Hãy hình dung về sự rủi ro nếu bạn không biết cách kiểm soát và bảo vệ trí óc non nớt của trẻ.

Tiếp đến, cách in, báo chí diễn giải, báo chí kiến tạo, báo chí xây dựng, báo chí chuyên sâu, long-form journalism, tạp chí chuyên ngành…dù có thể không biến người thực hiện, người viết thành “người truyền cảm hứng” như KOL, nhưng đó mới là những món đồ “slow food”, “fine dining” giúp chúng ta có những kiến thức và thông tin đủ sâu, đủ để đưa ra các quyết định có cân nhắc.

Hãy tìm kiếm và tiếp cận những món ngon cho tâm hồn của mình. Việc này không dễ, bạn cần phải tập trung, huấn luyện chính mình, phải trả giá trước khi tìm được thứ phù hợp với mình.

Và cuối cùng, AI đang được ứng dụng vào lĩnh vực tạo nội dung rất nhiều. Đến mức tôi ngộp quá, đọc là biết. Nó nhạt quá, giống nhau quá.

Viết và sáng tạo là hành trình tuyệt vời dành cho mỗi con người.

Tại sao lại để cho máy làm công việc mà chỉ có con người làm được? Khi tôi viết về một tổ chức, một con người vĩ đại, một doanh nghiệp, trái tim tôi thổn thức; tôi suy ngẫm, tôi chiêm nghiệm, tôi trưởng thành.

Hành trình đó mới giúp tôi lớn hơn, mới hiểu giá trị của đời sống này.

Chúng ta chọn gì? Sự thuận tiện, hiệu suất số lượng hay bản sắc.

Sau khi hiểu cách sử dụng AI, tôi vẫn chọn quay trở lại với công việc nghiên cứu, suy ngẫm, chiêm nghiệm mà mình muốn làm, với AI như một công cụ để hỗ trợ một phần, vì tôi biết tôi cần phải tạo ra cái CỦA MÌNH.

Hãy là CHÍNH MÌNH, vì everyone else is taken.

Tự đi. Hành trình trưởng thành không thể chín ép. Sự mạnh mẽ đến từ việc vun trồng từ tốn, chặt chẽ, kín kẽ, toàn vẹn.

P.S: Và nếu bạn muốn biết thông tin và tin tức hiện nay đang vận hành ra sao, hãy tìm mua cuốn này.

Link hay nên đọc: Báo chí và tiềnAI làm báo