Có cần phải nói không?

Bài viết này liên quan tới một vài người nổi tiếng có những chia sẻ quan điểm về chuyện tắc đường tại Sài Gòn nhân dịp kỷ niệm 30-4 và 1-5. Sau khi post xong, họ phải xóa bài đi và xin lỗi. Chuyện này cũng đang gây ra nhiều ý kiến trái chiều.

Có ý kiến cho rằng phát ngôn như vậy là sai rồi. Chấm hết. 

Có ý kiến cho rằng ai cũng có quyền phát ngôn. Và nếu ai cũng nói một giọng thì xã hội sẽ đi về đâu?

Có ý kiến cho rằng xã hội Việt Nam còn nhiều việc phải quan tâm, thảo luận, chúng ta không nên dành thời gian, sức lực, nguồn lực để thảo luận về những việc không quan trọng như vậy. Ý là việc một cá nhân (có thể là nổi tiếng, mà sự nổi tiếng giờ cũng không đắt giá lắm) nói ý kiến của mình, chuyện đấy nhỏ, không nên tốn sức, tốn điện, tốn thời gian để thảo luận về việc đấy.

Bạn có biết là chất lượng tư duy của chúng ta phụ thuộc vào thông tin mà chúng ta tiếp nhận không? Ông bà mình đã dạy là “gần mực thì đen gần đèn thì rạng” đấy. Ý là chúng ta sáng đến đâu phụ thuộc vào mình gần đèn đến mức nào. Gần người khôn ngoan, tinh thông, thì ta cũng dễ tiếp cận được một một nguồn tri thức quý giá, gần người thích những thứ vô tri thì …biết làm sao.

Continue reading