Lời khuyên

Đi họp báo, hay đi hội nghị, điều khủng khiếp nhất là cứ phải nghe câu: Thế anh nghĩ gì về chúng tôi? Về đất nước tôi? Về con người tôi? Cho chúng tôi lời khuyên đi….

Thứ nhất, hỏi câu nghĩ gì đó, chẳng bảo giờ mình nhận được một câu trả lời thật lòng. Nước anh đẹp, con người anh dễ thương. Dĩ nhiên, phép lịch sự mà. Đi nhiều nơi, mình mới thấy dân tình ở các nước phát triển họ được dạy dỗ rất cẩn thận để không làm buồn  người khác bằng những lời nói của mình. Dĩ nhiên, họ sẽ không nói thật đâu. Cứ nhìn vào thực tế thì biết: bao nhiêu khách du lịch quay trở lại VN? Dĩ nhiên, có người quay lại, nhưng được bao nhiêu %?

Đất nước anh giá rẻ, nhân công rẻ, họ được trả lương cao để sống ở một nơi rẻ. Thích quá còn gì.

Còn lời khuyên ư? Hỏi một ông chả bao giờ nghiên cứu về VN, về những sự khác biệt không giống ai của đất nước này về con đường phát triển định hướng này nọ. Thật khó mà nghĩ rằng đó là những lời khuyên đúng. Trong khi đó, quanh anh đầy đủ những cố vấn giỏi, có tài để giúp đỡ. Vấn đề là anh có chịu nghe không?

Không ai có thể giúp anh xử lý vấn đề rối rắm của anh, ngoài chính con người anh. Anh mới là người hiểu rõ nhất mình yếu cái gì, mạnh cái gì. Một thái độ cầu thị là cần thiết, nhưng nếu cứ dựa dẫm vào các chuyên gia nhảy dù như thế thì thật là thì thế.

P.S: Ra HN, thấy thèm nghe lời cám ơn và xin lỗi, như những phép lịch sự tối thiểu của con người. Thèm ăn sạch. Ở thì tìm mãi cũng ra nơi ở sạch. Đất Tràng An.

Comments

One thought on “Lời khuyên

Comments are closed.