Tạp nhạp ngày 21-12

GERMANY/
Mắt ngỗng tại một trang trại ở Đức. Con mắt sợ hãi? Vào mùa Giáng sinh, ngỗng là món ăn truyền thống của người Đức. Ảnh: Reuters

1/ Bóng đá:

Cả nước rùng rùng lên vì bóng đá SEA Games. Báo chí đều gạt bỏ tất cả những vấn đề nóng bỏng của đất nước để đưa từng động thái của đội tuyển tại Lào. Tôi nghĩ là có điều gì đó không đúng trong chuyện này. SEA Games chỉ là một cuộc chơi. Cuộc chơi nghĩa là nó phải vui là chính. Tại sao lại phải ăn thua đến mức đau đớn, khóc lóc, thất vọng não nề? Trên bảng xếp hạng trình độ văn minh và văn hóa, hình như không tính điểm xếp hạng đội tuyển bóng đá.


Đó là chưa kể đến chuyện, cả nước như cuồng điên lên khi vào đá với Malaysia mà cứ như cầm cúp vàng rồi. Là sao? Là sao? Rồi hàng triệu người lao ra đường khua chiêng gõ trống phi xe máy ầm ầm gây nguy hiểm cho người khác. Trong sự rầm rầm đó, có một bài phân tích rất bình tĩnh của Sài Gòn Tíêp Thị. Tôi cho điểm 10 bài này.


Đó là chưa kể tới việc người hâm mộ Việt Nam chỉ ủng hộ đội tuyển khi họ chíên thắng, còn khi thua thì chẳng ai còn quan tâm nữa, cờ quạt chiêng chống vứt lung tung. Là sao? Là sao? Khi nào đội tuyển mới có được những người ủng hộ đúng nghĩa?


Lại có bài thơ rằng:


Việt Nam ta lại về nhì
Ngoài đường vắng vẻ người đi thẫn thờ
Buồn cho mấy chị buôn cờ
Buồn cho cái đám chực chờ đua xe

Vui cho mấy quán cà phê
Vui cho cái đám lô đề bóng banh
Công an được ngủ ngon lành
Dân phòng không bị mặt xanh nanh vàng

Bệnh viện vẫn được khang trang
Không bị cấp cứu hàng tràng chấn thương
Bố mẹ sung sướng lên giường
Khỏi lo con cái ngoài đường đua xe

(Sưu tầm)

2/ Dân số:

Một vấn nạn lớn của VN là tình trạng dân số tăng quá nhanh và vượt khỏi kiểm soát. Một trong những nguyên nhân là quy định nhập nhèm (ai hiểu sao cũng được) về vấn đề này. Những người có trách nhiệm thì không chịu nhìn nhận rằng họ đã làm không đủ trách nhiệm của họ. Báo chí thì liên tục lăng xê những cô đào, cô mận sống no đủ và ước vọng có 4,5,6,7,8 đứa con. Vậy là sao? Họ có hiểu rằng, thời nay, con người ta đã qua cái suy nghĩ “Trời sinh voi sinh cỏ” rồi. Một gánh nặng lớn sẽ đè lên ngân sách nhà nước, cơ hội học hành, được chăm sóc y tế của các trẻ em, những người nghèo sẽ bị giới hạn đáng kể vì những cái ước mơ đó.

Không ai cấm họ ước mơ, nhưng trước khi họ ước mơ và nói ra ước mơ đó, hãy nghĩ tới những người nghe họ nói. Những người nghe họ nói vốn dĩ rất dễ mong muốn trở thành giống thần tượng của mình.


3/ Sách:


Những chấn thương tâm lý hiện đại. Một phân tích đọc được về những tâm trạng của người Việt Nam, những diễn bíên tâm lý của họ hiện nay của Vương Trí Nhàn. Ông viết với sự suy ngẫm khá điềm tĩnh, sự kết nối của quá khứ và hiện tại nên có thể sẽ phù hợp với những người quá bận rộn với cuộc sống và đầu đầy những câu hỏi tại sao xã hội chúng ta lại đảo điên như hiện nay. Dù tôi không đồng ý với tất cả những gì ông viết, đây cũng là cuốn sách đọc được và tôi gợi ý những ai chưa đọc thì nên đọc.

Mua sách ở đây:

http://www.vinabook.com/tac-gia/vuong-tri-nhan-i18623

Hiện nay thì tôi đang đọc Lịch sử bí mật – đế chế Hoa Kỳ. Một cuốn sách rất hấp dẫn. Tôi không đi vào phân tích cuốn này mà tùy bạn nào quan tâm đến chính trị thì đọc và có sự đánh giá của riêng mình.

4/ Phim Bẫy rồng:

Tôi xem xong và không hiểu phim này lắm. Không thích. Nhận xét của tôi là phim ảnh Việt Nam không phải kém về kỹ thuật, mà kém về kịch bản. Rất kém. Gần đây, ai đó đã xem “500 ngày yêu” thì sẽ thấy, chẳng cẩn kỹ xảo gì nhưng một kịch bản hấp dẫn sẽ đủ để người ta yêu thích bộ phim.

5/ Bạn đã nghe bài hát “I say Gold” của Phạm Quỳnh Anh chưa? Rất là dễ thương. Một sự tái khẳng định của người da vàng trước người da trắng? Người da màu đã có nhiều bài hát dạng như vậy, nhưng da vàng thì chưa có nhiều. Có thể vì văn hóa và trình độ văn minh chăng? Trong bài hát có câu: “Sông Hồng đưa tôi về lại quê hương….”

Link nghe:


http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/I-say-Gold-Pham-Quynh-Anh.IW6ZIU07.html

Lời bài hát:

[Verse 1]
Walking through the streets
Sometime there’s a stranger in my town
Wait ‘til April and I meet
Wear my silken shirts and gowns

Karaoke I sing
Balance my yang with my ying
When I say I love to follow eastern winds

[Chorus]
You think yellow, I say gold
It’s the color of my real skin
I am young but I am told
That my history flows within

You think yellow, I say gold
Feel the current of red river
Through my soul
You think yellow, I say gold

[Verse 2]
Draw my thoughts in China ink
On my paper made of rice
I am shy in the begin
When a boy gives me the eye

Karaoke I sing
Balance my yang with my ying
When I say I love to follow eastern winds

[Chorus]

[Interlude]
Oh red river take me home
Feel the current through my soul

[Chorus]

You think yellow…

[Chorus]

You think yellow, I say gold…
Flow red river through my soul…
Oh, red river take me home…